Joseph Conrad
"Có một, ta hãy gọi là một cỗ máy. Nó tự tiến hóa (tôi nói hoàn toàn khoa học) từ một hỗn độn những mảnh sắt vụn, và nhìn xem! – nó dệt. […] Nó dệt chúng ta vào và dệt chúng ta ra. Nó dệt thời gian, không gian, đau khổ, cái chết, tha hóa, tuyệt vọng và ảo tưởng – và hoàn toàn chẳng để làm gì. Tôi phải thừa nhận, tuy thế, rằng cũng có chút thú khi ngắm nghía cái quá trình không khoan nhượng đó." (Joseph Conrad)
“Chưa từng có ai – cho mục đích trí tuệ – biết những điều mà ông biết, và ông, với tư cách nghệ sĩ của vật chất, đã đạt đến thẩm quyền chưa ai từng đạt tới.” (Henry James về Conrad)
Sau Balzac và James, Conrad sẽ trở thành nhân vật trụ cột trong cái nhìn vào hiện đại của chúng ta, với ba quyển cùng lúc kỳ Thu này: Giữa đất và nước, Bão lớn và May (Anh Hoa, Nhị Linh, Công Hiện dịch), đúng 100 năm Conrad qua đời.
Conrad sinh sau James 14 năm và sau Balzac 58 năm. Ở cả ba người là tham vọng nắm bắt thế giới trong tổng thể: những hệ thống và quan hệ của nó, nhất là sự tàn nhẫn ẩn dưới dáng vẻ nhân từ của nó, trong những chi tiết vô thưởng vô phạt nhất. Đó là một lao động tinh thần kiên nhẫn và khó nhọc vô biên - cả đời, hằng ngày, thao thức và bừng sốt - trong ánh sáng vừa nâng đỡ vừa thách thức từ những người đi trước.
Lúc này, trong sự tan rã chung của tinh thần, là thời điểm rất cần trở về cổ điển, chiêm ngưỡng phả hệ ấy để biết rằng đã từng có lúc con người có thể đặt nhiều lòng tin đến thế vào công việc của mình, rằng mặc cho sự kém cỏi buồn thảm đã bị định là số phần chung cho mọi nỗ lực trên mặt đất, vẫn có điều gì thật cao quý trong sự vươn tới ánh sáng, truy đuổi đến cùng một điều gì từng chớp thấy - trong mơ.
rằng cuộc đời thực chỉ có ở trong mơ
Chủ đề Joseph Conrad (vẫn đang tiếp tục) trên Văn Bản
Joseph Conrad: Gaspar Ruiz (phần cuối)
Joseph Conrad: Gaspar Ruiz (tiếp nữa)