favorites
Shopping Cart
Search
Vitanova
Prev
Andersen
Next
Hans Christian Andersen, Cao An Vũ dịch
Hans Christian Andersen, Cao An Vũ dịch

Mộc thần nữ

Mộc thần nữ
45.000 đ

116 trang
13,5 x 20 cm

Trong thế giới của Andersen, mọi vật thức dậy vào ban đêm. Những bông hoa bắt đầu vũ hội của chúng, nhưng cũng cả những ý nghĩ nữa - nhẹ và trong suốt - chúng vô hình trong cái rỡ ràng huyên náo ban ngày.

Ban đêm người ta mơ, người ta lang thang, người ta nghe những tiếng vọng âm thầm, và đôi khi - rất ít người, chỉ những tâm hồn trong trắng nhất - biết làm một việc là dệt vải. Cô con gái mù trong lâu đài Cây Mặt Trời, nàng Elisa chấp nhận câm bặt mặc mọi chà đạp và vu khống để đan những cái áo bằng sợi tầm ma - việc của những người con gái ấy là chuộc tội: đi tìm những linh hồn lạc, mang họ quay về ngôi nhà họ bị bật ra - bởi bị nguyền rủa, hoặc bởi khát khao thế giới.

Đêm là của sự nhận ra, cũng là của những quyết định thảm khốc - nàng tiên cá phải chọn giết người mình yêu hay tan biến vĩnh viễn vào bọt sóng, bà mẹ phải chọn giữ lại đứa con hay để Thần Chết mang nó tới một cuộc đời có lẽ tốt đẹp hơn. Trong đêm hiện ra không còn giấu giếm hai cực tạo thành sự thật một cuộc đời: với Mộc thần nữ, đó là đỉnh cao của ánh sáng kinh kỳ, cũng là của tận cùng bẽ bàng rời rã: những chập chờn ký ức về ngôi nhà đã bỏ đi không bao giờ còn quay lại, và ngày mai: một lần nữa cuộc vũ sẽ lại bắt đầu - một vòng, lại một vòng - cho tới cái hạn đã thấp thoáng, như mặt trời đỏ máu.

Số phận một sinh vật phù du không ngơi nghỉ. Cứ nhảy đi, nhảy đi, nhảy mãi với đôi giày đỏ mà ngươi quý hơn tất cả, nhảy cho đến lúc chỉ còn da bọc xương, cho đến thân tàn ma dại. Nhảy đi, nhảy mãi đi, trên sân khấu mênh mông mà ngươi khao khát.

Sắp rồi, mặt trời sẽ hôn lên các đám mây và làm cho chúng đỏ rực lên! Gió đáp. Và lúc đó cô sẽ ở giữa những người chết, biến mất, giống như toàn bộ vẻ rực rỡ này sẽ biến mất trước khi năm kết thúc, và lúc đó tôi lại có thể chơi đùa với thứ cát nhẹ nhõm trên quảng trường này, tôi sẽ thổi bụi phủ lên mặt đất, thổi bụi vào không khí, bụi ấy! Mọi thứ đều chỉ là bụi mà thôi.

Mộc thần nữ nhìn thấy, như trong chiêm bao, dòng máu từ cánh tay buông thõng của cô gái tên Marie - một kiếp thiêu thân tiên tri cho chính số phận nàng. Chính lúc ấy, nàng muốn sống. Nhưng mặt trời máu đã lên. Chỉ một giọt nước mắt tròn xoe, và nàng biến mất.

Ngày lên, vẫn rạng rỡ và huyên náo. Chẳng ai để ý tới bông hoa nhàu nhĩ rồi sẽ chìm nát dưới chân người.

AH

favorites
Thêm vào giỏ hàng thành công